Chương 24
Tác giả: Phong Yên Huyễn
Edit: Dạ Nguyệt
Beta: Chờ ~ ~ ~
Làm thế nào
để thỉnh đại phu đến quý phủ trị bệnh cứu người?
Ở Huyền Nhân,
bình thường đều là cổ kiệu nâng đến nâng đi, tất cung tất kính sợ có điều chi sơ
sót. Nhưng sự việc này đối với Công Lương Phi Tuân thì không phải như vậy.
Kỳ thật nếu
là danh y khác, chính là hôm nay Công Lương Phi Tuân có quỳ xuống cũng không oán.
Ai ngờ, lại chính là gương mặt này lọt vào tầm mắt, mọi chuyện lại khác đi.
Dưới bóng đêm,
phòng trong “xào xạc” quán, Tiết Thừa
Viễn và Phúc Toàn bị hạ nhân túm vào trong.
“Mở trói”.
Công Lương
Phi Tuân đi theo vào phòng, vài bước đi đến ghế dựa liền cởi áo choàng, đoan đoan
chính chính ngồi xuống.
“Ách…” Phúc
Toàn đang được thị vệ cởi trói trừng mắt liếc nhìn Công Lương Phi Tuân, lại vội
vàng sửa sang lại vạt áo cho Tiết Thừa Viễn, lo lắng thở dài: “Công tử…”.
Tiết Thừa
Viễn phủi phủi đầu vai, đánh giá trong phòng. Ký đến nhi tắc an chi (chuyện gì đến
cũng đến, cứ bình tĩnh mà đương đầu với nó). Trong phòng nồng đậm vị thuốc, chứng
minh nơi này quả thật có bệnh nhân.
Công Lương
Phi Tuân vất vả một đêm cũng là mệt mỏi, càng lo lắng thương thế Tùng Minh Liêm
kéo dài, nhìn Tiết Thừa Viễn nặng nề mở miệng.
“Nguyên Thành
Học, ngươi từng ở dưới Yến Kính sơn để cho phạm nhân của ta chạy thoát, lần trước bị miệng lưỡi giảo hoạt của
ngươi chạy tội. Nhưng hôm nay trong tay ta có chứng cứ vô cùng xác thực có thể
chứng minh ngươi là gian tế Nguyên Tây phái đến”.
“Thật không?
Đến tột cùng là nhân chứng vật chứng thế nào?” Tiết Thừa Viễn ha ha cười, không
có chút lo lắng.
“Mệnh ngươi
trong tay ta, nhân chứng vật chứng trọng yếu sao?”.
Công Lương
Phi Tuân nâng chén trà, nheo mắt bễ nghễ nhìn Tiết Thừa Viễn.
Xem ra người
này chẳng những tâm cao khí ngạo mà còn tự cho là đúng. Tiết Thừa Viễn ho nhẹ một
tiếng nói: “Công Lương đại nhân nói đùa, hôm nay tại hạ chính là phải chết, chẳng
lẽ không thể biết được rõ ràng?”.
“Chết?!” Công
Lương Phi Tuân đứng dậy hướng Tiết Thừa Viễn đi đến: “Không dễ dàng như vậy. Khảo
vấn, bức cung, thăng đường, hành hình, tất cả đều phải theo lịch trình của Túc Đồ,
từ từ sẽ đến”.
Tiết Thừa
Viễn nghe xong cười thầm, mà Phúc Toàn thì khẩn trương đến muốn khóc.
“Kia hết thảy
đều theo ý của Công Lương đại nhân”.
“Ngươi không
biện minh cho chính mình?”.
Lúc này, Công
Lương Phi Tuân đối với việc không hề phản bác, có ý thuần phục này lại có chút
bất mãn.
Tiết Thừa
Viễn trầm mặc thản nhiên lắc đầu.
“Nguyên Thành
Học, hôm nay ngươi có một cơ hội, ngươi có chọn hay không?” Lại là thanh âm lạnh
lùng kia.
Tiết Thừa
Viễn thầm nghĩ: Vội vàng bắt ta đến đây để chẩn bệnh thì nói rõ, cần gì phải phí
thời gian cưỡng bức cùng nhiều trò đe dọa như vậy.
“Tại hạ tài
sơ học thiển, sợ là….”.
“Không phải
gần đây ở thành nam ngươi mang danh thần y sao? Như thế nào hôm nay trở nên khiêm
tốn thế?”.
Công Lương
Phi Tuân mới không tin, liền quả quyết chặn đứng lời nói Tiết Thừa Viễn.
Lần đối mặt
bên bờ sông, người này từng nói qua ngày đó trong cổ miếu chính mình không phải
không thể nói, mà là khinh thường không nói.
“Là làm không
được, hay là không muốn làm?” Công Lương Phi Tuân nhìn chằm chằm Tiết Thưa Viễn,
trong mắt lóe ra hung hăng nghi ngờ.
“Tại hạ
nguyện ý thử một lần”.
Không ngờ
Tiết Thừa Viễn lại thản nhiên một tiếng đáp ứng.
Vì thân phận
đặc thù, mấy ngày nay dù là đến cửa quý tộc quyền quý chẩn bệnh, Tiết Thừa Viễn
cũng không nguyện đi, thế nên đã uyển chuyển cự tuyệt nhiều lời mời.
Nhưng hôm
nay, có thể đem Công Lương Phi Tuân đã đến canh bốn còn mang theo người đến cứng
rắn bắt mình trở về, có thể thấy được người này trong Túc Đồ đội địa vị không tầm
thường.
Huống chi y
giả luôn luôn quan tâm bệnh nhân, nếu hôm nay đã đến đây, xuất lực cứu người cũng
là lẽ thường. Chính là thái độ của Công Lương Phi Tuân không giống như nhờ người.
“Nếu là trị
không tốt, kết cục của ngươi….”.
“Tại hạ mặc
cho đại nhân xử phạt”. Giờ phút này Tiết Thừa Viễn nói rất tự tin.
“Hảo, sảng
khoái!”.
Công Lương
Phi Tuân gật đầu, cũng rất vừa lòng nam tử trước mặt tự mình hiểu lấy.
“Đi mang hòm
thuốc của bọn họ đến đây”.
“Dạ, đại nhân”.
Công Lương
Phi Tuân ngồi xuống nói: “Ta ở tại đây chờ tin tức, ngươi phải tận tâm hết sức
vì hắn chẩn bệnh, rõ không?”.
Tiết Thừa
Viễn nhẹ nhàng gật đầu một cái, mang theo hòm thuốc thong dong tiêu sái vào nội
đường.
Mắt thấy bọ
họ đi vào chẩn bệnh cho Tùng Minh Liêm, Trương Cố Thương bước nhanh đến bên cạnh
Công Lương Phi Tuân, giải đáp thắc mắc bản thân.
“Đại nhân,
chúng ta thật sự có chứng cớ… có thể chứng minh bọn họ là gian tế sao?” Trương
Cố Thường có chút mơ hồ hỏi.
Chuyện phạm
nhân trốn thoát ở cổ miếu đến giờ vẫn không có điều tra lại, chuyện của hội quán
Nguyên Tây cũng như thế, cái gọi là chứng cớ…đến tột cùng là cái gì?
Công Lương
Phi Tuân uống trà thản nhiên nói: “Nói là y, y có thật giật mình không?”.
“Cũng phải”.
Trương Cố Thường giật mình tỉnh ngộ, gật đầu phụ họa nói.
“Y thuật của
y thật sự cao?” Công Lương Phi Tuân nặng nề tâm sự, trầm giọng hỏi.
Vì sống sót
của Tùng Minh Liêm, tối nay đương nhiên là được ăn cả ngã về không. Về phần y
thuật người này rốt cục thế nào, trong lòng Công Lương Phi Tuân cũng không chắc.
Trương Cố
Thường chắc chắn trả lời: “Theo kiểm chứng, người này quả thật y thuật rất
cao”.
Công Lương
Phi Tuân nhớ tới, lần gặp lại kia, người nọ thân ảnh đơn bạc, thần sắc trấn định
lạnh nhạt, toàn thân cao thấp bên trong vẻ thanh tú lộ ra khí khái cao quý, có
một phen hương vị không thể diễn tả. Không nghĩ tới y lại là… đại phu.
Nếu y thật
sự là đại phu, nhất định sẽ là một thần y.
Nghĩ đến đây,
“Ba” một tiếng, tách trà trong tay Công Lương Phi Tuân vững vàng tại trên bàn.
Trời ơi , mình cuồng bộ này lắm lắm luôn nè!!!! Rốt cục cũng có một thiên thần từ đâu giáng thế edit cho mình đọc rồi, huhuhuhuhu *sung sướng*
Trả lờiXóa*lót dép* mình sẽ hóng mỗi ngày mỗi ngày, cảm ơn chủ nhà nhiều nha, chủ nhà đừng drop nha, năn nỉ đó, tim mình sẽ đau lắm TTvTT Iu quá đi *chu mỏ hun* <3 <3 <3
Xiexie, xiexie đã ghé thăm. Có lẽ sẽ không drop vì đây là bộ edit đầu tay. hì
XóaNhìn cái ảnh đại diện của nàng là Bạch Bạch, không biết nàng có kết Thử - Miêu không nhỉ????
XóaOa, tình yêu đầu đời của ta đó OvO Hồi đó hổng nhờ coi Bao Thanh Thiên xong bị cuồng Miêu Miêu thì ta đâu có bước chân vào Hắc Đạo, à nhầm, Hủ nữ đạo như bây giờ :3 Nàng cũng là fan cuồng của Thử-Miêu đúng hôn? đúng hôn?
XóaĐúng đúng. Ta bị sập hố mấy cái Thử - Miêu của bà Nhã hết trơn...hí
XóaTa cũng vậy nè. Hô hô, vẫn đang chờ từng ngày lệnh cấm xuất-bản-đam-mỹ bị vỡ đê để cho SCI với Quỷ hành thiên hạ của Nhã tỷ lại được xuất bản trở lại. Ta trông chờ từng ngày từng ngày...TT^TT
Trả lờiXóa