Thứ Hai, 1 tháng 2, 2016

[Đam mỹ] Nguyệt hoa như sí - chương 33

Chương 33
Tác giả: Phong Yên Huyễn
Edit: Dạ Nguyệt

            Một đêm này lại ngẫu nhiên xảy ra một chuyện. Trong thành Huyền Nhân, ba sứ thần phụng mệnh từ Cổ Duy quốc đến cầu thân Tuệ Trinh công chúa bị giết trong dịch quán.
            Bởi vì chuyện này ảnh hưởng đến giao tình giữa hai nước, sự tình quan trọng, trong hoàng cung trong đêm này liền phụng mệnh triệu tập  cấm quân điều tra sự việc, đồng thời Túc Đồ đội cũng nhận được chỉ thị, lập tức truy tìm bắt lấy tội phạm.
            Trong ‘xào xạc’ quán, Tùng Minh Thành tay cầm chiếu chỉ mà lo lắng, Công Lương Phi Tuân rời khỏi từ chạng vạng đến giờ không có trở về, đến tột cùng là đi đâu rồi?
            Theo thực tế, cho dù là đến phủ trạch của vị đại phu Nguyên Tây nói lời cảm tạ, cũng tuyệt đối không đến mức sắp bình minh rồi còn chưa trở về. Nghĩ đến đây, Tùng Minh Thành lại càng lo lắng không yên, hay là gặp chuyện gì không tốt?
            “Đường Việt!”
            Tùng Minh Thành khép lại chiếu chỉ, bước nhanh ra cửa, các huynh đệ điều đợi ở đó.
            “Có, Tùng đại nhân”
            “Mau dẫn vài người đến thành nam tìm Công Lương đại nhân, nếu là đến bình minh còn chưa tìm được, lập tức trở về bẩm báo”.
            “Dạ, thuộc hạ đi ngay”
            Tùng Minh Thành gật gật đầu, lưu loát quyết đoán sắp xếp những người khác.
            “Nhạc Dực, ngươi mang theo một đội nhân mã đến dịch quán điều tra manh mối việc sứ thần Cổ Duy bị hại”
            “Dạ, Tùng đại nhân”.
            Nhớ tới mấy ngày trước Tùng Minh Liêm bị trọng thương là do tranh chấp cùng nhân mã của Thái tử, đến nay Tùng Minh thành trong lòng còn sợ hãi. Lần này xảy ra chuyện nghiêm trọng, bên phía Thái tử không có khả năng không phái người đến.
            “Nhớ kỹ, dù có xung đột, cũng không nên cùng nhân mã của Thái tử đánh bừa, hiểu không?”

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

[Đam mỹ] Nguyệt hoa như sí - chương 32

Chương 32
Tác giả: Phong Yên Huyễn
Edit: Dạ Nguyệt

            Trong rượu này có độc…? Công Lương Phi Tuân gian nan chống thân mình, tối nay thật đúng là bất ngờ.
            “Công Lương đại nhân, rượu này uống có được không?”
            Tiết Thừa Viễn không hề nhìn hắn, chỉ là lại uống một ngụm rượu, thản nhiên hỏi. Việc không liên quan đến mình thì mình không quan tâm, này là thái độ của Tiết Thừa Viễn lúc này.
            Công Lương Phi Tuân nâng tay đặt lên ngực, nhưng cánh tay tựa hồ đã không còn nghe điều khiển, lời nói nói ra cũng không rõ ràng từng câu chữ.
            Đòi mạng hơn chính là, so với cảm giác cứng người trên thân thể, thì trong bụng lại có một cỗ nhiệt lưu chạy thẳng xuống phía dưới nơi bí ẩn kia, tức thì dục vọng phấn chấn bừng bừng mà ngẩng đầu, khó khăn áp chế. Chỉ trong một khắc ngắn ngủi mà thân thể phại chịu ‘băng hỏa lưỡng trọng thiên’, thật sự là sống không bằng chết.
            “Di? Đại nhân, ngài không thắng được rượu sao? Hay là có chỗ nào tại hạ tiếp đãi không chu toàn?”

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

[Đam mỹ] Nguyệt hoa như sí - chương 31

Chương 31
Tác giả: Phong Yên Huyễn
Edit: Dạ Nguyệt
            
Trong hộp là cái gì? Nguyên Thành Học, không phải ngươi biết rõ còn cố hỏi?
            Công Lương Phi Tuân nhìn thoáng qua Phúc Toàn đứng phía sau Tiết Thừa Viễn, cười nói: “Đây là ngày đó tiểu đồng của Nguyên thần y viết ra, không đúng sao?”
            Đúng vậy, Phúc Toàn có viết là ‘la hiệp hoa thảo’, vạn vạn không phải vật cực độc ‘la già hoa thảo’ này.
            Tiết Thừa Viễn nghĩ Công Lương Phi Tuân đối với thảo dược Nguyên Tây biết vài phần, nhưng từ lần gặp đầu tiên cho đến nay, hai bên tựa hồ chưa bao giờ để lạ ấn tượng tốt trong mắt đối phương.
            Lần này hắn hao hết tâm tư lấy lòng mình, lại có ý đồ gì, chẳng lẽ thật ssự muốn mưu hại? Lần này mang ‘la già hoa thảo’ đến, quả thật là chiêu giết người không dấu vết tuyệt diệu a.
            Nghĩ đến đây, đột nhiên Tiết Thừa Viễn linh cơ khẽ động, hôm nay có ý mưu hại cũng có thể biến thành một trò đùa không ảnh hưởng toàn cục a.
            “Ha ha, quả thật như thế, ngày đó Phúc Toàn hướng đại nhân yêu cầu chính là thứ thảo dược trân quý này”. Tiết Thừa Viễn cười cười, gật đầu thản nhiên nói, dung nhan xinh đẹp thanh nhã.

Thứ Năm, 8 tháng 10, 2015

[Đam mỹ] Nguyệt hoa như sí - chương 28 + 29 + 30

Chương 28
Tác giả: Phong Yên Huyễn
Edit: Dạ Nguyệt

            Lại nói, những dược liệu mà Phúc Toàn viết ra ngày đó ở tại Huyền Nhân này vẫn là khó tìm.
            Nhất là loại thảo dược tên “la hiệp hoa thảo”, nghe nói đây là một loại hoa cỏ xinh đẹp có dược tính được dùng làm dược liệu, điều kiện sinh trưởng thích hợp nhất là sâu trong núi ở Nguyên Tây, ở Kiền Huy rất hiếm.
            “Này “la hiệp hoa thảo”… đi đâu tìm đây?”
            Buổi trưa ngày kế, Nhạc Dực cầm tờ giấy kia trong tay đi trong dòng người trên đại đạo trong thành Huyền Nhân thập phần khó xử.
            Mệnh lệnh của Công Lương Phi Tuân không thể không tuân, nhưng tìm những thứ này quả thực khó khăn. Đã đi qua hơn mười cửa hàng, tìm khắp trong thành Huyền Nhân, nhưng là….
            Ngày đó đại nhân bất kể nhân tình lưu lại tiểu tử kia, có lẽ đơn dược này là hắn nhân cơ hội trả thù cũng không chừng?!! Nhạc Dực cân nhắc.
            Bỗng nhiên đầu vai bị Đường Việt dùng kiếm gõ một cái.
            Từ sau lần khiển trách trước, Đường Việt bị điều qua dưới trướng Nhạc Dực, phụ trách mấy chuyện tạp vụ trong Túc Đồ đội.
            “Như thế nào?” Nhạc Dực lấy lại tinh thần, nâng tay che ánh mặt trời, có chút không kiên nhẫn hỏi.
            Chỉ thấy Đường Việt thuận tay chỉ góc ngã tư đường cách đó không xa, thấy một thân ảnh quen thuộc đang cùng một đội nhân mã nói chuyện với nhau, vừa nhìn trang phục đã biết là người của Thái tử điện hạ.
            Tuy là dưới mặt trời chói chang nhưng đứng ở góc độ này lại có thể thấy rõ ràng.
            Nhạc Dực nhíu mày nói: “Như thế nào lại là hắn?”
            Đường Việt mạnh mẽ kéo Nhạc Dực lui về phía sau, hai người cùng tránh dưới một mái hiên.
            Trương Cố Thường? Người này vào Túc Đồ đội không lâu, hắn như thế nào lại trao đổi cùng nhân mã của Thái tử? Nghĩ một chút, khu vực này quả thật cách Đông cung Thái tử không xa.

Thứ Ba, 6 tháng 10, 2015

[Đam mỹ] Bảo Nhi - chương 4

Chương 4: Học tự
Tác giả: Lưu Hạ
Edit: Dạ Nguyệt
Beta: Chờ ~ ~ ~
            
             Hôm sau, Lý Khải bị tiểu Bảo Nhi tác quái mà tỉnh. Bảo Nhi đã dậy được một lúc, lại vẫn duy duy trì tư thế gối lên cánh tay Lý Khải vào tối hôm qua, chỉ là bàn tay trắng nõn vươn ra khỏi ổ chăn mà chà đạp trên mặt y, mặt y bị xoa bóp như thế không tỉnh mới là việc lạ.
            Hiện tại sắp đến giờ mẹo, Lý Khải xuống giường mặc quần áo đẩy cửa sổ ra, các nhà trong thôn phát ra từng đợt thanh yên, hẳn là đang làm điểm tâm. Ngoài cửa sổ buông xuống một tầng sương trắng mỏng, xem ra thời tiết hôm nay rất tốt.
            Bảo Nhi thấy Lý Khải dậy, cũng ngồi dậy trên giường, Lý Khải sợ hắn lạnh, nhanh chóng đóng cửa sổ lại, lại đem Bảo Nhi nhét lại vào trong ổ chăn. Trước tiên cầm kiện y phục mùa đông mới mua hôm qua để vào trong chăn cho Bảo Nhi, rồi mới bắt đầu mặc quần áo cho chính mình.
                        Y phục mùa đông ngắn gọn nhưng ấm áp, trên mặt có đường viền ám hoa màu ngân bạch, cổ áo cùng cổ tay áo cũng có đường viền nhỏ màu ngân bạch, đây vốn là một bộ áo bông tử sắc (màu tím), da Bảo Nhi vốn trắng noãn, lại vận thêm bộ y phục này càng có vẻ phấn điêu ngọc mài.
            Lại nhìn đến đầu tóc rối tung của hắn, Lý Khải lại tìm lược gỗ đến phóng đến trước mặt hắn: “Cây lược gỗ”.
            Bảo Nhi hiếu kỳ nhìn chằm chằm cây lược trên tay Lý Khải: “Gỗ…sơ”, thanh âm hắn thanh thúy, mang theo đồng âm của thiếu niên đặc biệt non nớt.

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

[Đam mỹ] Nguyệt hoa như sí - Chương 26 + 27


Chương 26
Tác giả: Phong Yên Huyễn
Edit: Dạ Nguyệt
Beta: Chờ ~ ~ ~
           
            Phúc Toàn ở lại “xào xạc” quán mấy ngày, Tiết Thừa Viễn mỗi ngày đều đúng hạn tới chẩn bệnh cho Tùng Minh Liêm.
            Nhưng Công Lương Phi Tuân lại không lộ diện, Tiết Thừa Viễn có chút khó hiểu, lấy tính tình của Công Lương Phi Tuân như thế nào lại lãng phí cơ hội khi dễ mình.
            Sau mới từ hạ nhân biết được, hóa ra biên cảnh Kiền Huy và Nguyên Tây xảy ra chuyện, sau buổi đối thoại khuya hôm ấy Công Lương Phi Tuân đã dẫn theo binh mã đi.
            Thiên hạ thái bình chỉ là tự mình lừa mình dối người thôi, bên trong các nước vẫn mâu thuẫn lẫn nhau, cả Cổ Duy trong tương lai cũng là khó tránh khỏi một hồi ác chiến.
            Nghĩ đến đây, không biết sao trong lòng Tiết Thừa Viễn có chút trầm trầm.
            Trải qua điều trị tỉ mỉ của Tiết Thừa Viễn, mười ngày sau Tùng Minh Liêm đã có thể ngồi dậy. Tùng Minh Thành mừng rỡ đối Tiết Thừa Viễn càng thêm tôn sùng.
            “Nguyên đại phu, ngày đó Công Lương đại nhân có điều mạo phạm, nhưng…”.
            Hôm nay ngồi bên nhìn Tùng Minh Liêm đem dược uống xong, Tùng Minh Thành liền mở miệng.
                        “Nhưng…?”
            Tiết Thừa Viễn nhìn hắn, biểu tình đạm mạc.
            “Nhưng Công Lương đại nhân tâm địa rất tốt, chính là tính tình…” Tùng Minh Thành có chút bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
            Trong mắt hắn, Công Lương Phi Tuân chính là như con ngựa hoang thoát cương, tính nết thực sự không ai có thể thu phục. Chẳng những chuyên quyền độc đoán, hơn nữa còn cao ngạo.

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

[Đam mỹ] Bảo Nhi - chương3

Chương 3: Họp Chợ
Tác giả: Lưu Hạ
Edit: Dạ Nguyệt
Beta: Chờ ~ ~ ~

            Lý Khải mang Bảo Nhi về nhà, tuy rằng cùng Mạc đại phu nói năng hùng hồn lý lẽ, nhưng nghĩ đến ở cùng tiểu Bảo Nhi như thế nào, lại khiến y cảm thấy đau đầu. Trong nhà y chỉ có hai vị lão nhân gia, lại chưa từng chiếu cố qua đệ muội, huống chi tình trạng tiểu Bảo Nhi hiện nay cùng hài đồng không khác.
            Học đường đã nghỉ mấy ngày, ngày mai dù có thế nào thì cũng phải mở lại. Thừa dịp hôm nay rãnh rỗi, muốn đi lên trấn trên mua thêm một ít đồ dùng sinh hoạt mới cho tiểu Bảo Nhi.
            Nghĩ đến trấn trên nhiều người phức tạp, Lý Khải vốn định mang Bảo Nhi đến nhờ Mạc Nam chăm sóc, chính mình đi sớm về sớm, nhưng mà Bảo Nhi có nói cái cũng không buông tay, dùng đôi mắt to vô tội nhìn y, nhất thời tâm y nhuyễn xuống, bất đắc dĩ mang theo hắn. Trong lòng không khỏi cười khổ, nghĩ  hắn như chim non, lần đầu tiên mở mắt nhìn thấy mình liền đi theo.
            Thôn trấn gần thôn Tiểu Sơn nhất gọi là Dương Thuận trấn, trấn không lớn, bất quá là nơi giao giữa hai châu, thương lữ lui tới đều dừng lại đây nghỉ ngơi, cho nên vẫn là phi thường phồn hoa. Cửa hàng trên trấn dày đặt trước mắt, hàng hóa cũng tương đối đầy đủ. Lý Khải mang theo Bảo Nhi đến trấn trên, hôm nay đúng vào ngày họp chợ, sợ hắn lạc đường, phải lặp đi lặp lại dặn dò hắn theo sát chính mình. Tiểu Bảo Nhi đại khái cũng là không thích ứng được nhiều người như vậy, có chút nhút nhát, dọc theo đường đi cứ nắm chặt góc áo y.